Những người cha, người mẹ thứ hai ở trường đó đã phải hy sinh hất nhiều cho chúng em. Hi sinh bao giấc ngủ và sức khỏe của mình để soạn bài thật chu đáo trước khi lên lớp cho chúng em có bài học hay, lý thú và bổ ích. Thầy cô đã bao đêm thức trắng để chấm bài cho tụi học trò nhỏ của mình, để rồi sáng mai lên lớp học trò nào cũng có bài kiểm tra của mình với những dòng chữ đỏ, những lời phê đầy tâm huyết của thầy cô. Trên bục giảng với giọng nói ấm áp, than thương, trầm bổng, thầy cô mang đến cho chúng em kiến thức bổ ích, những điều lý thú của cuộc sống, thầy cô dạy cho chúng ta về đạo lý làm người, về tình yêu thương, lòng bao dung,...Thầy cô húng đúc cho chúng em lòng vị tha đức hi sinh .
Điều mà em cũng như tất cả các thành viên trong tập thể lớp đón nhận được ở tất cả các thầy cô giáo viên trong mái trường thân thương bao la vô bờ. Đã bao lần chúng em chưa ngoan , vô lễ, không chăm chỉ học tập mà khiến thầy cô phải buồn phiền, suy tư. Và cũng bao lần chúng em chăm chỉ đem tặng cô những nụ cười rạng rỡ. Em hiểu rằng phía sau thành công trên bước đường đời chúng em luôn có dấu chân, sự giúp đỡ , dạy bảo ân cần của thầy cô. Rồi mai sau khi chúng em đã rời xa giảng đường đại học, chúng em bước tiếp trên con đường sự nghiệp của mình. Nhưng em hiểu rằng mình đã có được những ngày tháng hôm nay là nhờ công ơn thầy cô, nhờ bao giọt mồ hôi và hơi ấm tình thương của thầy cô đã giúp em thành người có ích. Vì thế, cho dù mai sau có trưởng thành, có thành công trong cuộc sống thì chúng em sẽ mãi không bao giờ quên được công ơn thầy cô, hình bóng thân thương của thầy cô đã gắn bó với em bao năm tháng học trò.